Monday, 9 February 2009

Nơi chắp cánh những ước mơ

Cơ sở nuôi dạy và hướng nghiệp trẻ khiếm thị Bừng Sáng là căn nhà cấp 4, 1 trệt, 1 gác lửng vỏn vẹn 40m2. Tuy nhỏ nhưng nơi đây đã trở thành mái ấm tình thương che chở, bảo bọc và chắp cánh cho những ước mơ của các em khiếm thị hơn 20 năm qua…

Chúng tôi ghé vào ngôi trường dành cho các em khiếm thị này đúng vào lúc thầy hiệu trưởng Nguyễn Tấn Huyến đang dạy các em học đánh đàn organ. Tuy đôi mắt không nhìn thấy được nốt nhạc, phím đàn, nhưng đôi tai và đôi tay của các em phản xạ cực kỳ nhạy, khéo léo và chính xác trên từng cung bậc.

Không chỉ vậy, các em còn chơi được một số loại nhạc cụ dân tộc khác như đàn tranh, đàn bầu… khá thuần thục. Khi chúng tôi đề nghị được thưởng thức âm nhạc dân tộc, bạn Trần Thúy Phượng (24 tuổi), hiện là sinh viên năm thứ 2 ngành xã hội học, Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn liền “trổ tài” với bài “Bà mẹ quê” (của nhạc sĩ Phạm Duy) bằng đàn tranh.

Đôi tay em lướt trên phím đàn khéo léo đến không ngờ, bản nhạc với những cung bậc trầm ấm, réo rắt lôi cuốn người nghe một cách lạ kỳ. Trong khi chúng tôi còn chưa hết thán phục trước năng khiếu âm nhạc của các em thì thầy Huyến còn cho biết thêm, một số em còn sử dụng được máy vi tính một cách thành thạo.

Để chứng minh điều này, thầy Huyến gọi em Võ Minh Thiện (19 tuổi) biểu diễn đánh một đoạn văn bản và truy cập các trang web. Em Thiện gõ phím nhanh như thể đôi tay có mắt. “Đừng xem thường các em này, tụi nó còn “chát” và “meo” nữa đó” - thầy Huyến cười sảng khoái.



<

No comments: